Cái Tết dài nhất lịch sự nhờ vào dịch Corona đang làm cả nền kinh tế thế giới điêu đứng, con người thì hoảng loạn. Khoảng thời gian cách ly dài đằng đẵng này là cơ hội cho chúng ta, những con thiêu thân trong thế giới vật chất, nhìn lại bản thể bên trong mỗi người, và trả lời câu hỏi, rốt cuộc chúng ta sống vì điều gì?
COVID19 và hiệu ứng hoảng loạn.
Bạn có đang sử dụng Internet? Chắc chắn là phải có rồi thì mới đọc được bài viết này. Những ngày gần đây, sẽ không có gì ngạc nhiên khi tin tức về thứ gọi là Virus Corona tràn ngập khắp nơi. Ừ thì có thể bạn không quan tâm, vì bạn là người sống theo phương châm “trời kêu ai nấy dạ”. Nhưng mà con virus này còn đáng sợ ở nhiều khía cạnh khác nữa.

Nếu bạn biết cụm từ “hiệu ứng hoảng loạn” thì bạn sẽ hiểu ý của tôi ở trên. Sự sợ hãi bị cách ly, phong tỏa nơi sinh sống đã làm nguyên thành phố Hà Nội vơ vét hết siêu thị và nơi phân phối hàng tiêu dùng khác, nhằm tích trữ lượng nhu yếu phẩm cho cả tháng đã xảy ra ngay sau khi bệnh nhân thứ 17 xuất hiện. Điều tương tự cũng xảy ra với hàng chục thành phố khác trên TG, thậm chí họ còn đánh nhau để dành giựt một lốc giấy vệ sinh như ở Úc (tôi cũng không hiểu giấy vệ sinh giải quyết được vấn đề gì ở đây???). Sự hoảng loạn của người dân còn kéo theo các hành đông có thể nói là ngu ngốc và nguy hiểm khác. Như trốn khỏi khu vực hiện tại, gây hỗn loạn ở khu vực khác; kì thị người Châu Á vì đã đem dịch tới Châu Âu (???) thậm chí 2 cha con người Malaysia ở Mĩ còn bị chém vì suy nghĩ ngu ngốc trên…
Bản thể bên trong chúng ta có đang hoảng loạn vì Covid như cách chúng ta thể hiện với đại dịch này?
Mỗi chúng ta đang bị COVID19 tác động như thế nào?
Corona còn thúc đẩy sự suy thoái kinh tế đã tiềm tàng từ cuối 2018 đến nay, mọi hoạt động du lịch và dịch vụ đều tê liệt. Ngay lúc này, tác giả không thể kiếm được một quán cà phê để ngồi gõ đôi dòng và phải dùng app giao đồ để mua 1 cốc cà phê và ngồi yên trong căn phòng để viết bài này. Nếu cuộc chiến với Virut này kéo dài thêm 3 tháng, những người làm mảng du lịch và dịch vụ ở Việt Nam nói riêng và Thế giới nói chung sẽ lâm vào tình cảnh ngồi không và cơ hội kiếm việc khác bằng với cơ hội quay lại bạn gái cũ ?))
Mảng sản xuất còn bị ảnh hưởng nặng nề hơn, ngoài việc doanh nghiệp đau đầu vì nguồn hàng không có bởi Trung Quốc chưa kịp phục hồi sau cơn hấp hối Vũ Hán, biên giới các nước còn đóng cửa hàng loạt làm hàng ứ động không đi được. Có thẻ nói doanh nghiệp sản xuất lâm vào tình trạng đi chẳng được mà ở chẳng xong.
Và tất cả những thứ trên, ảnh hưởng đến thu nhập của bạn đấy. Cần biết rằng chúng ta đang sống trong một nền kinh tế mà tính liên kết rất sâu và rất rộng. Do đó, hôm nay có lẽ bạn chỉ thấy tin tức các ngành chịu ảnh hưởng đầu tiên là du lịch, nhà hàng, khách sạn…Hoặc nhìn chung là các ngành mà cần sự trải nghiệm thực tế, theo phong cách truyền thống do khoa học công nghệ chưa hỗ trợ bảo toàn traỉ nghiệm cho nhóm ngành này trên diện rộng. Khi nhóm ngành này suy thoái, sẽ sớm kéo theo các nhóm ngành dịch vụ khác như tiếp thị, dịch vụ ăn uống, thậm chí là cả vận tải.

Giải pháp tạm thời chỉ có thể là cắt giảm nhân sự và cùng nhau cầu nguyện, chắc là thế. Không đâu! vế đầu thì đúng chứ vế sau thì không, phải động não mà tìm cách giải quyết tình huống trước mắt. Vì lúc này, không một ai biết thời điểm dịch bệnh sẽ kết thúc tại Việt Nam nói riêng và các quốc gia khác nói chung. Và nếu nhóm các quốc gia phát triển, vốn là nơi tiêu thụ hàng hóa đáng kể của các quốc gia đang phát triển giảm mạnh nhu cầu thì thiệt hại kinh tế sẽ khó mà lường trước.
Xét trên phương diện xã hội, dịch bệnh là thứ gây chia rẻ cộng đồng. Theo đó, sẽ có hai phe chủ yếu là phe thương cảm, ra sức giúp đỡ và phe…chả làm gì ngoài việc phê phán, trêu chọc các quốc gia khác có người nhiễm bệnh. Trong ngắn hạn, sẽ chỉ dừng lại ở các dòng bình luận trên Internet, chứ không thể vì bạn ghét nhóm khách du lịch từ nước A vì thái độ của họ, mà không ký hợp đồng với một công ty khác cũng có nguồn gốc từ nước A. Về dài hạn, đó là sự chia rẻ giữa công dân và chính phủ một số quốc gia kéo theo đó là sự hoảng loạn.
Niềm tin sẽ bị bào mòn khi người dân tự hỏi những đồng thuế kia đi về đâu, mà phải để họ lúc này phải đối diện với sinh tử mà thiếu đi sự giúp đỡ hiệu quả từ chính quyền. Hãy tượng xem, người dân sẽ phải tự bảo vệ mình bằng bất kỳ biện pháp nào ta cho là hợp lý. Và khi đó, chúng ta sẽ được “tận hưởng” cảm giác trở về thời đại chưa có luật pháp cũng không chừng.
Hãy cùng phân tích một chút, vì sao một sinh vật nhỏ bé lại gây nên nỗi khiếp sợ to lớn cho nhân loại lúc này?
Câu trả lời nằm ở bài sau nhé quý vị thân thương.
Giờ, hãy đứng dậy rửa tay, và suy nghĩ thử sau Covid, cơ hội kiếm tiền là gì và nhìn vào bản thể bên trong như thế nào?